Ở bài viết trước, Taimienphi.vn đã giới thiệu với các bạn những câu đố vui toán học, bài viết này, chúng tôi tiếp tục chia sẻ với các bạn list câu đố vui mẹo hay nhất để bạn bổ sung vào kho tàng kiến thức câu đố của bạn.Các câu đố vui mẹo có đáp án TUYỂN TẬP NHỮNG CÂU ĐỐ VUI MẸO HAY NHẤT CÓ ĐÁP ÁN1. Những Câu Đố Vui Mẹo Hay NhấtĐố câu đố vui mẹo có đáp án chính là trò tiêu khiển vô cùng thú vị không chỉ giúp kích thích trí não hoạt động nhanh nhạy, phát triển mà còn giúp bạn xua tan đi những căn...
Đọc tiếp

Những câu hỏi liên quan
Vũ Đặng Sơn Tùng
Xem chi tiết
Đỗ Minh Châu
5 tháng 6 2021 lúc 8:49

câu rất có ý nghĩa, giúp mình có tinh thần thi vô lớp sáu. Nhưng bạn có thể đăng cái này lên Facebook dùm mình vì mình ko rảnh đọc những cái này mà chỉ lướt lướt xem câu nào biết thì giải thôi.

dù sao cũng rất cảm ơn bạn nhé!

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Kirigaya Kazuto ( Kirito...
Xem chi tiết
HỒ DIỆU LINH
Xem chi tiết
King Ghidorah-Ťëαɱ๖ۣMσηs...
14 tháng 1 2020 lúc 12:22

1 3 5, 2 4 ?

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Vũ Minh Trang
Xem chi tiết
Thanh Ngô Thi
Xem chi tiết
theanh2012
13 tháng 6 2021 lúc 20:40

chịu bạn

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Đức Anh(team sinh...
13 tháng 6 2021 lúc 20:41

nịuuuuuuuuuuuuuuuu

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Bùi Mạnh Hùng
15 tháng 6 2021 lúc 15:39

sao câu hỏi dài thế mình chịu thôi

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
🖤🤞ⅩDⅩⅩ 🌹💕2k10
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Khánh Huyền
20 tháng 2 2022 lúc 16:26
Có bao giờ bạn thấy hiện lên từ trong mớ bòng bong kí ức một kỉ niệm nhỏ bé làm bạn mỉm cười một mình và vô cớ cảm thấy hạnh phúc? Bạn có biết cái ý nghĩ muốn làm cho mọi người vui vẻ bắt đầu từ đâu? Tôi đã tự hỏi như thế mỗi khi nhớ lại một buổi chiều tan trường xa xôi nhưng cứ vấn vương mãi trong tâm trí.

Hồi ấy tôi học lớp Bốn, là một cô học trò hiếu động, tinh nghịch. Sau giờ học, lớp chúng tôi xếp hàng đi trên vỉa hè lát gạch đỏ của con phố trước cổng trường, ở đầu phố, những bạn mà bố mẹ đón muộn tập trung thành một nhóm, bày ra đủ các trò ồn ã trên các khoảng hè phố mát mẻ và rộng rãi. Một hôm, tan học đã lâu, hai đứa bọn tôi đang chơi dây thì có tiếng gọi “Trang”. Bạn tôi quay lại, chạy ùa về phía mẹ cậu đang đợi và vẫy tay chào tôi. Chiếc xe mất hút đằng xa, bỏ lại tôi một mình tha thẩn trên phố. Cái cảm giác sốt ruột mới khó chịu làm sao. Buồn bã, tôi đi tìm cho mình một trò tiêu khiển trong lúc chờ mẹ. Tôi chạy sang bên đường, tìm nhặt những quả xà cừ nứt nẻ vì nắng gắt dưới gốc cây. Đang lúc thú vị trước những chiến lợi phẩm ngộ nghĩnh, tôi nhìn thấy một bé gái.

 

Tôi còn nhớ như in hình ảnh bé gái ấy, gương mặt hơi lấm vì nước mắt và bụi đường, nó mặc đồng phục trường tôi. Tôi biết cô bé học lớp Một nhờ chiếc cặp sách có dán nhãn vở. Một cô bé thông minh và nhanh nhẹn như tôi bỗng cảm thấy lúng túng trước em nhỏ ấy. Tình huống này khác hẳn bài học đạo đức trên lớp vì xung quanh đây chẳng có đồn công an để tôi dẫn em nhỏ vào.

- Sao em lại khóc? - Sau cùng tôi đã cất tiếng hỏi, liệu câu hỏi có đường đột quá chăng?

Cô bé không trả lời, đôi tay nhỏ xíu, vụng về vẫn quét lên đôi mắt đen lay láy ướt đẫm trên khuôn mặt bầu bĩnh hơi lem luốc.

- Chắc bố mẹ đón muộn hả? Đừng sợ, mẹ chị cũng chưa đón chị.

Tôi chợt nhớ ra, và hơi ngượng ngùng với tiếng “chị” vừa nói, tôi chưa bao giờ hoặc ít khi nói như vậy vì tôi vốn là con út trong nhà.

Chúng tôi đứng sát lại gần nhau, một tay cô bé bám vào tay tôi, tay kia vẫn gạt nước mắt. Tôi thấy thương cô bé đang nấc lên từng cái mạnh, nước mắt thôi chảy vì đã khóc quá nhiều hay vì có tôi ở đó chẳng rõ. Tôi chẳng biết làm sao, đành chôn chân đứng đấy. Chưa bao giờ tôi phải chăm lo cho ai cả. Mặt trời chói chang đã khuất sau tòa khách sạn cao vút bên kia đường, xung quanh dần tối, dòng xe cộ vẫn nườm nượp trước mắt. Tôi muốn sang bên kia đường, chỗ vẫn hay đợi mẹ, nhưng cánh tay cô bé vẫn níu chặt cánh tay tôi. Tôi có hỏi nhà cô bé ở đâu nhưng một địa danh lạ hoắc được nêu ra. Còn lại chúng tôi hầu như im lặng. Tôi bồn chồn lo mẹ đứng đợi.

- Lan, một tiếng gọi vọng đến từ phía ngã tư, rồi một phụ nữ áo vàng dắt xe lại gần.

 

Cô bé chạy ngay vào lòng mẹ và nói:

- Mẹ chị ấy cũng chưa đến đón.

- Thế nhà cháu có điện thoại không? Mẹ cô bé hỏi tôi.

- Không cần đâu cô ạ, chắc mẹ cháu đứng bên kia rồi.

Mẹ tôi đang đứng bên đường với cô giáo tôi, suýt thốt lên gọi tôi nhưng lại ngừng vì thấy người phụ nữ đi cùng tôi và cô bé.

- Con. . . - Tôi ngập ngừng. - Con thấy em khóc nên đứng đợi cùng.

Mẹ tôi hiền hòa xoa đầu tôi. Cô giáo khen tôi là “dũng cảm”, còn tôi đã hết lo lắng vì cảm thấy một điều gì đó thật kì lạ.

Tối hôm đó, tôi chợt nghĩ lẽ ra nên dẫn em ấy sang chỗ mẹ tôi hay đón thì đúng hơn. Nhưng mẹ thì vẫn vui vẻ trêu tôi. Còn tôi thì vẫn không dứt được cái cảm giác ấy, một niềm vui chưa từng có khi nghĩ đến cô bé, niềm vui pha lẫn ngượng ngùng trước lời khen của mẹ và cô giáo.

Sau này, tôi mới tự hỏi tại sao không có những lời trách mắng mà tôi lo lắng, bồn chồn khi nghĩ đến lúc đứng dưới gốc cây xà cừ. Mẹ tôi nghĩ gì khi chỉ khen tôi? Hay mẹ đã nhìn thấy nỗi lo đó trên gương mặt tôi và xoa dịu nó đi bằng bàn tay mềm mại của mẹ. Để rồi chỉ còn lại thôi, niềm trìu mến, thương cảm đã nảy ra từ một tâm hồn bé bỏng dành cho một tâm hồn bé bỏng khác.

Bình luận (0)
Đỗ Quyên
Xem chi tiết
Tiểu Linh Linh
17 tháng 10 2021 lúc 19:58

Chúc mừng chị San❄

Bình luận (0)
trương khoa
17 tháng 10 2021 lúc 19:59

Em xin cái comment đầu trước đã leuleu

Bình luận (12)
Sun ...
17 tháng 10 2021 lúc 19:59

wow chúc mừng San nhá tớ thấy bài cậu đong đầy cảm xúc qué hà

Bình luận (2)
Xem chi tiết
*•.¸♡ ï
31 tháng 5 2021 lúc 14:23

bí mật nha bạn

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Chu Thị Lệ Dương
31 tháng 5 2021 lúc 21:05

Đáp án là bí mật nha

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Nhật Minh
9 tháng 6 2021 lúc 18:56

đó à: bíííííííííí mật

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Đinh Thị Hường
Xem chi tiết
Tran An
15 tháng 8 2019 lúc 11:22

 PV: Theo bạn, vì sao bạn bè cần quan tâm chia sẻ vui buồn cùng nhau:

- M: Hmm, theo mình để tình bạn trở nên gắn bó thân thiết hơn.

- PV: Bạn sẽ làm gì nếu thấy bạn mình phân biệt đối xử với các bạn nghèo, bạn khuyết tất.

- M: Bạn bè của mình sẽ không phân biệt đối xử với các bạn nghèo, bạn khuyết tật. Bởi vì đó là bạn của mình, mình tin tưởng họ.

Bình luận (0)
Trịnh Đức Hiếu
29 tháng 6 2021 lúc 7:43

câu hỏi hơi dài lên hỏi google

 

Bình luận (0)
Bùi Hải Nam
4 tháng 8 2021 lúc 11:38
Vậy cô cho em hỏi cô sẽ chọn miếng đậu cháy đen hay miếng đậu trắng
Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa